yīng guó
英国yīng xióng
英雄yīng zhì
英制yīng bàng
英镑yīng zī
英姿yīng líng
英灵yīng huá
英华yīng cái
英才yīng jùn
英俊yīng mǔ
英亩yīng míng
英明yīng dūn
英吨yīng yǒng
英勇yīng yǔ
英语yīng wǔ
英武yīng cùn
英寸yīng háo
英豪yīng liè
英烈yīng jié
英杰yīng lián bāng
英联邦yīng xióng bǎng
英雄榜yīng xióng zhuàn
英雄传yīng gé lán
英格兰yīng yīng yù lì
英英玉立yīng yīng yù lì
英英玉立yīng zī bó bó
英姿勃勃yīng zī huàn fā
英姿焕发yīng zī sà shuǎng
英姿飒爽yīng zī bó bó
英姿勃勃yīng xióng běn sè
英雄本色yīng xióng háo jié
英雄豪杰yīng xióng rù gòu
英雄入彀yīng xióng qī rén
英雄欺人yīng yīng yù lì
英英玉立yīng xióng bèi chū
英雄辈出yīng xióng hǎo hàn
英雄好汉yīng xióng qì duǎn
英雄气短yīng shēng mào shí
英声茂实yīng zī bó fā
英姿勃发yīng zī mài wǎng
英姿迈往yīng yǒng wán qiáng
英勇顽强yīng gé lán rén
英格兰人yīng yǒng shàn zhàn
英勇善战yīng míng guǒ duàn
英明果断yīng fēng liàng jié
英风亮节yīng shēng qī rén
英声欺人yīng yǒng bù qū
英勇不屈fú huá
浮华shē huá
奢华cái huá
才华wú huá
无华fán huá
繁华guāng huá
光华yīng huá
英华jīng huá
精华nián huá
年华qīng huá
清华jīng huá
菁华zhōng huá
中华róng huá
荣华fēng huá
风华sháo huá
韶华yuè huá
月华háo huá
豪华shēng huá
升华xīn huá shè
新华社cái huá gài shì
才华盖世bái huá zhī yuàn
白华之怨zhāo huá xī xiù
朝华夕秀shēng huá xíng shí
声华行实wù huá tiān bǎo
物华天宝fēn huá mǐ lì
纷华靡丽xián huá pèi shí
衔华佩实nián huá xū dù
年华虚度fēng huá zhèng mào
风华正茂zhōng huá mín guó
中华民国guāng huá duó mù
光华夺目cái huá héng yì
才华横溢cái huá chāo zhòng
才华超众nián huá chuí mù
年华垂暮tiān huā luàn zhuì
天华乱坠qīng huá dà xué
清华大学yí huá fǎn zhì
遗华反质chūn huá qiū shí
春华秋实cí huá diǎn shàn
词华典赡fán huá shèng dì
繁华胜地fēng huá jué dài
风华绝代zhōng huá shū jú
中华书局jīn huá diàn yǔ
金华殿语sháo huá rú shǐ
韶华如驶zhí huá sǔn shí
摭华损实juān huá wù shí
捐华务实zhōng huá mín zú
中华民族kāi huā jié guǒ
开华结果niān huá zhāi yàn
拈华摘艳fēng huá zhuó shì
风华浊世shān huá jiù sù
删华就素fán huá sǔn zhī
繁华损枝róng huá fù guì
荣华富贵精美,精华,精巧,出色,精粹,精彩,
蹩脚,平淡,乏味,
英华yīnghuá
(1) 形容草木之类,原指美好的花木,后指优异的人或物;精华或精英
例文苑英华英illustrious persons or things⒈ 言花木之美。也引申为在上者之德化。
引《文选·扬雄<长杨赋>》:“英华沉浮,洋溢八区。普天所覆,莫不沾濡。”
李善注:“英华,草木之美者,故以喻帝德焉。”
南朝梁刘孝标《重答刘秣陵沼书》:“秋菊春兰,英华靡絶。”
宋苏轼《谢吕龙图》诗之二:“蔀屋之陋,復生光彩;陈根之朽,再出英华。”
⒉ 精英华彩。
引《礼记·乐记》:“和顺积中,而英华发外。”
唐韩愈《和崔舍人咏月》:“浩荡英华溢,瀟疏物象泠。”
清薛福成《庸盦笔记·轶闻·曾文正公劝人读七部书》:“《庄子》,诸子之英华也。”
⒊ 谓华饰璀璨。
引《楚辞·大招》:“琼轂错衡,英华假只。”
朱熹集注:“言所乘之车,以玉饰轂,以金错衡,英华照耀,大有光明。”
南朝梁沉约《谢齐竟陵王示华严璎珞启》:“莫不雕风烟之气状,流日月之英华。”
宋吴曾《能改斋漫录·事实一》:“榱椽之头,皆以玉饰,英华相属也。”
⒋ 美好的声誉。
引《汉书·叙传上》:“今吾子幸游帝王之世,躬带冕之服,浮英华,湛道德。”
颜师古注:“英华,谓名誉也。言外则有美名善誉,内则履道崇德也。”
秀美的草木。比喻帝王的圣德。
英读音:yīng
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
华读音:huá,huà,huā[ huá ]1. 美丽而有光彩的:华丽。华艳。华彩。华贵。华章。华表(亦称“桓表”)。华盖。
2. 精英:精华。含英咀(jǔ)华。
3. 开花:华而不实。春华秋实。
4. 繁盛:繁华。荣华富贵。
5. 奢侈:浮华。奢华。
6. 指中国或汉族:华夏。中华。华裔。华胄(a.华夏的后裔;b.贵族的后裔)。华工。
7. 敬辞,用于跟对方有关的事物:华翰(称人书信)。华诞(称人生日)。华居(称人住宅)。
8. 头发花白:华发(fà)。华颠(指年老)。
9. 指时光:年华。韶华。