hū hū
虎虎hǔ kǒu
虎口hǔ fú
虎符hǔ xué
虎穴hǔ qián
虎钳hǔ ér guàn
虎而冠hǔ shì dān dān
虎视耽耽hǔ shì dān dān
虎视眈眈hǔ tóu hǔ nǎo
虎头虎脑hǔ shì dān dān
虎视耽耽hǔ tiào lóng ná
虎跳龙拿hǔ xiào fēng chí
虎啸风驰hǔ xiào fēng shēng
虎啸风生hǔ jù jīng tūn
虎踞鲸吞hǔ kǒu bá xū
虎口拔须hǔ kǒu bān xū
虎口扳须hǔ kǒu bá yá
虎口拔牙hǔ wěi chūn bīng
虎尾春冰hǔ kǒu táo shēng
虎口逃生hǔ dòu lóng zhēng
虎斗龙争hǔ tóu yàn é
虎头燕额hǔ tǐ xióng yāo
虎体熊腰hǔ shì yīng lín
虎视鹰瞵hǔ chāo lóng xiāng
虎超龙骧hǔ tǐ yuán bān
虎体元斑hǔ tǐ yuán bān
虎体原斑hǔ pí yáng zhì
虎皮羊质hǔ láng zhī guó
虎狼之国hǔ bù shí ér
虎不食儿hǔ jù lóng pán
虎据龙蟠hǔ yān láng cān
虎咽狼餐hǔ yān láng tūn
虎咽狼吞hǔ yuè lóng xiāng
虎跃龙骧hǔ lüè lóng tāo
虎略龙韬hǔ bèi xióng yāo
虎背熊腰hǔ dàng yáng qún
虎荡羊群hǔ shì dān dān
虎视眈眈hǔ luò píng chuān
虎落平川hǔ biàn lóng zhēng
虎变龙蒸hǔ tóu shé wěi
虎头蛇尾hǔ bù lóng háng
虎步龙行hǔ sì chū xiá
虎兕出柙hǔ láng zhī shì
虎狼之势hǔ xué lóng tán
虎穴龙潭hǔ jù lóng pán
虎踞龙蟠hǔ kū lóng tán
虎窟龙潭hǔ tóu yàn hàn
虎头燕颔hǔ xué láng cháo
虎穴狼巢hǔ dǎng hú chái
虎党狐侪hǔ xiào láng hào
虎啸狼号hǔ xiào lóng yín
虎啸龙吟hǔ jù lóng pán
虎踞龙盘hǔ kǒu yú shēng
虎口余生hǔ luò píng yáng
虎落平阳hǔ shì yīng yáng
虎视鹰扬hǔ láng zhī wēi
虎狼之威hǔ yuè lóng téng
虎跃龙腾hǔ wò lóng tiào
虎卧龙跳hǔ rù yáng qún
虎入羊群hǔ pò shí jiè
虎珀拾芥hǔ xué de zǐ
虎穴得子hǔ zōng māo jì
虎踪猫迹hǔ zhì lóng ná
虎掷龙拿虎虎hǔhǔ
(1) 形容威武
[.好工具]例虎虎有生气英vigorous⒈ 形容威武雄壮或精神、气势旺盛的样子。
引清龚自珍《怀我生之先箴》:“言满朝野,气虎虎矣。”
陶行知《祭邹韬奋先生文》:“凡是得到了你的精神的人,都虎虎的成了万人敌。”
⒉ 象声词。形容声音猛烈。
引郑振铎《取火者的逮捕》:“手掌大小的雪片,在空中飘飞着,北风虎虎的在发威,把地上的一点一滴的水都冻结成冰块。”
李广田《水的裁判》:“江水发出虎虎的吼鸣,冲激着两边的山,震撼着山上的城。”
虎读音:hǔ
虎hǔ(1)(名)哺乳动物;毛黄色;有黑色的斑纹。听觉和嗅觉都很敏锐;性凶猛;力气大;夜间出来捕食鸟兽;有时伤害人。毛皮可以做毯子和椅垫;骨、血和内脏都可以制药。通称老虎。(2)(形)比喻勇猛威武:~将|~~有生气。(3)(动)〈方〉露出凶相:~起脸。(4)(Hǔ)姓。(5)同‘唬’。虎hù(名)〔虎不拉〕(hù·bu lǎ)〈方〉即伯劳;鸟名;尾巴长;吃昆虫和小鸟。