jī yǎn
鸡眼jī dīng
鸡丁jī shè
鸡舍jī jiān
鸡奸jī guān
鸡冠jī xīn
鸡心jī lóng
鸡笼jī máo xìn
鸡毛信jī wěi jiǔ
鸡尾酒jī líng gǒu suì
鸡零狗碎jī fēi dàn dǎ
鸡飞蛋打jī chóng dé shī
鸡虫得失jī chóng dé sàng
鸡虫得丧jī pí gē da
鸡皮疙瘩jī máo suàn pí
鸡毛蒜皮jī tún zhī xī
鸡豚之息jī shǔ zhī shàn
鸡黍之膳jī xiōng guī bèi
鸡胸龟背jī quǎn bù níng
鸡犬不宁jī quǎn bù jīng
鸡犬不惊jī míng qǐ wǔ
鸡鸣起舞jī bù jí fèng
鸡不及凤jī máo dǎn zǐ
鸡毛掸子jī quǎn bù liú
鸡犬不留jī cháng gǒu dù
鸡肠狗肚jī qī fèng cháo
鸡栖凤巢jī fēi gǒu jiào
鸡飞狗叫jī míng ér qǐ
鸡鸣而起jī míng gǒu dào
鸡鸣狗盗jī quǎn wú jīng
鸡犬无惊jī pí hè fā
鸡皮鹤发jī wù xiāng zhēng
鸡鹜相争jī quǎn shēng tiān
鸡犬升天jī fú hú luǎn
鸡伏鹄卵jī gǔ zhī chuáng
鸡骨支床jī shǔ shēn méng
鸡黍深盟jī tóu yú cì
鸡头鱼刺jī wù zhēng shí
鸡鹜争食jī shī niú cóng
鸡尸牛从jī fēi gǒu cuàn
鸡飞狗窜jī fēi gǒu zǒu
鸡飞狗走jī fēi gǒu tiào
鸡飞狗跳jī míng gǒu fèi
鸡鸣狗吠jī quǎn xiàng wén
鸡犬相闻jī quǎn jiē xiān
鸡犬皆仙jī quǎn bù wén
鸡犬不闻jī míng jiè dàn
鸡鸣戒旦jī míng hòu dàn
鸡鸣候旦jī míng quǎn fèi
鸡鸣犬吠jī kǒu niú hòu
鸡口牛后jī shēng é dòu
鸡声鹅斗jī zhēng é dòu
鸡争鹅斗jī míng yè gēng
鸡鸣馌耕jī fū hè fà
鸡肤鹤发jī wěi jiǔ huì
鸡尾酒会jī quǎn sāng má
鸡犬桑麻jī quǎn bù ān
鸡犬不安yīng quǎn
鹰犬jǐng quǎn
警犬kuáng quǎn bìng
狂犬病jié quǎn fèi yáo
桀犬吠尧yīng quǎn zhī cái
鹰犬之才yīng quǎn sāi tú
鹰犬塞途jī quǎn bù níng
鸡犬不宁jī quǎn bù jīng
鸡犬不惊kuáng quǎn fèi rì
狂犬吠日gù quǎn bǔ láo
顾犬补牢jī quǎn bù liú
鸡犬不留shǔ quǎn fèi rì
蜀犬吠日jī quǎn wú jīng
鸡犬无惊jī quǎn shēng tiān
鸡犬升天jī quǎn xiàng wén
鸡犬相闻táo quǎn wǎ jī
陶犬瓦鸡jī quǎn jiē xiān
鸡犬皆仙jī quǎn bù wén
鸡犬不闻yì quǎn qún fèi
邑犬群吠zhòng quǎn fèi shēng
众犬吠声zhí quǎn fèi yáo
跖犬吠尧pēng quǎn cáng gōng
烹犬藏弓yuè quǎn fèi xuě
粤犬吠雪zhí quǎn shì yáo
跖犬噬尧zhí quǎn shì yáo
蹠犬噬尧jī quǎn sāng má
鸡犬桑麻jī quǎn bù ān
鸡犬不安xiào quǎn mǎ lì
效犬马力cāng hǎi sāng tián
沧海桑田zhèng wèi sāng jiān
郑卫桑间rì báo sāng yú
日薄桑榆pán shí sāng bāo
盘石桑苞bó xiè sāng tián
渤澥桑田shōu zhī sāng yú
收之桑榆mù jǐng sāng yú
暮景桑榆jǐng rù sāng yú
景入桑榆hǎi shuǐ sāng tián
海水桑田tián yuè sāng shí
田月桑时dùn jì sāng mén
遁迹桑门chóu miù sāng tǔ
绸缪桑土jìng gōng sāng zǐ
敬恭桑梓gōng jìng sāng zǐ
恭敬桑梓pú shàng sāng jiān
濮上桑间jī quǎn sāng má
鸡犬桑麻wèng yǒu sāng shū
瓮牖桑枢⒈ 亦作“鷄犬桑麻”。鸡鸣犬吠,桑茂麻盛。古代多用以形容农村生活安定。
引《文明小史》第五三回:“又走了一里多路,是一个乡镇了,田里种着菜,篱笆里栽着花,大有‘鷄犬桑麻’光景。”
形容乡野田园生活。
形容乡村的安静生活。
清 李宝嘉《文明小史》第53回:“又走了一里多路,是一个乡镇了,田里种着菜,篱笆里栽着花,大有‘鸡犬桑麻’光景。”
田里种着菜,篱笆里栽着花,大有鸡犬桑麻光景。(清 李宝嘉《文明小史》第五十三回)
鸡犬桑麻联合式;作宾语、定语;形容乡村的安静生活。
查看更多
鸡读音:jī
鸡jī(名)家禽;品种很多;嘴短;头部有鲜红肉质的冠。翅短;不能高飞:~蛋|~肉|公~|花~。
犬读音:quǎn[ quǎn ]1.狗:猎犬。警犬。犬马之劳。犬牙交错。犬子(谦辞,对人称自己的儿子)。桀犬吠尧(喻走狗一心为主子效劳)。
桑读音:sāng桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。
麻读音:má[ má ]1. 草本植物,种类很多,有“大麻”、“苎麻”、“苘麻”、“亚麻”等。茎皮纤维通常亦称“麻”,可制绳索、织布:麻布。麻衣。麻袋。麻绳。麻纺。
2. 指“芝麻”:麻酱。麻油。
3. 像腿、臂被压后的那种不舒服的感觉:脚麻了。
4. 感觉不灵,或丧失感觉,引申为思想不敏锐:麻痹。麻醉。麻木不仁。
5. 面部痘瘢,引申指物体表面粗糙:麻子。
6. 带细碎斑点的:麻雀。麻蝇。
7. 喻纷乱:麻乱。麻沸。
8. 姓。