lòng táng
弄堂nòng shén nòng guǐ
弄神弄鬼nòng zuǐ nòng shé
弄嘴弄舌nòng guǐ nòng shén
弄鬼弄神nòng xū zuò jiǎ
弄虚作假nòng kǒu míng shé
弄口鸣舌nòng fǔ bān mén
弄斧班门nòng jīn cāo fǔ
弄斤操斧nòng yuè yín fēng
弄月吟风nòng fǎ wǔ wén
弄法舞文nòng zhāng zhī xǐ
弄璋之喜nòng qiǎo chéng guāi
弄巧呈乖nòng zhǎn chuán bēi
弄盏传杯nòng zhú dàn sī
弄竹弹丝nòng jiǎ chéng zhēn
弄假成真nòng yuè tuán fēng
弄月抟风nòng yuè cháo fēng
弄月嘲风nòng bīng huáng chí
弄兵潢池nòng xìng shàng qì
弄性尚气nòng fěn tiáo zhī
弄粉调脂nòng qiǎo chéng zhuō
弄巧成拙nòng qiǎo fǎn zhuō
弄巧反拙nòng guǎn tiáo xián
弄管调弦nòng yǐng tuán fēng
弄影团风nòng wǎ zhī qìng
弄瓦之庆nòng zhāng zhī qìng
弄璋之庆nòng yù chuī xiāo
弄玉吹箫nòng fěn diào zhū
弄粉调朱nòng xuān dǎo guǐ
弄喧捣鬼nòng guǐ diào hóu
弄鬼掉猴nòng guǐ zhuāng yāo
弄鬼妆幺nòng méi jǐ yǎn
弄眉挤眼nòng zhāng zǎi xiàng
弄獐宰相nòng wén qīng wǔ
弄文轻武nòng yù tōu xiāng
弄玉偷香nòng wǎ zhī xǐ
弄瓦之喜jīn yù
金玉bì yù
碧玉huáng yù
黄玉yìng yù
硬玉pú yù
璞玉xiǎo yù
小玉gǎi yù gǎi bù
改玉改步gǎi yù gǎi xíng
改玉改行shí yù chuī guì
食玉炊桂bái yù wēi xiá
白玉微瑕bái yù wú xiá
白玉无瑕zhū yù zài cè
珠玉在侧pò yù chuí zhū
破玉锤珠bào yù wò zhū
抱玉握珠zhuì yù lián zhū
缀玉联珠jī yù qiāo jīn
击玉敲金sòng yù dōng qiáng
宋玉东墙jīn yù mǎn táng
金玉满堂lòu yù cái bīng
镂玉裁冰yǐ yù dǐ wū
以玉抵乌ruǎn yù wēn xiāng
软玉温香jī yù duī jīn
积玉堆金zhuó yù chéng qì
琢玉成器jiá yù qiāo bīng
戛玉敲冰diāo yù shuāng lián
雕玉双联suì yù líng jī
碎玉零玑nòng yù chuī xiāo
弄玉吹箫zhuàn yù chuī zhū
馔玉炊珠zhuàn yù chuī jīn
馔玉炊金měi yù wú xiá
美玉无瑕jīn yù liáng yán
金玉良言jiá yù qiāo jīn
戛玉敲金jiá yù míng jīn
戛玉鸣金jiá yù qiāng jīn
戛玉锵金jīn yù jǐn xiù
金玉锦绣yǐ yù wēi xiāng
倚玉偎香dào yù qiè gōu
盗玉窃钩xián yù mò zhū
涎玉沫珠yǐ yù dǐ què
以玉抵鹊gōng yù yǐ shí
攻玉以石jīn yù liáng yuán
金玉良缘sì yù rú huā
似玉如花jīn yù huò lù
金玉货赂dǐng yù guī fú
鼎玉龟符guī yù huǐ dú
龟玉毁椟xī yù lián xiāng
惜玉怜香xuàn yù gǔ shí
炫玉贾石xuàn yù gǔ shí
衒玉贾石nòng yù tōu xiāng
弄玉偷香bó yù zhī fēi
伯玉知非míng yù yè lǚ
鸣玉曳履qiè yù tōu huā
窃玉偷花qiè yù tōu xiāng
窃玉偷香guì yù zhī dì
桂玉之地zhū yù zhī lùn
珠玉之论kūn yù qiū shuāng
琨玉秋霜pú yù hún jīn
璞玉浑金zhú yù rú ní
劚玉如泥jīn yù zhī yán
金玉之言shuò yù liú jīn
烁玉流金zhǒng yù lán tián
种玉蓝田yǐn yù zhī zhuān
引玉之砖wǎ yù jí róu
瓦玉集糅míng yù yè zǔ
鸣玉曳组xuàn yù zì shòu
衒玉自售yì yù mái xiāng
瘗玉埋香xùn yù pēn zhū
噀玉喷珠zuì yù tuí shān
醉玉颓山xuàn yù qiú shòu
衒玉求售弄玉:秦穆公之女。比喻男欢女悦,结成爱侣,共享幸福。
明·冯梦龙《东周列国志》第47回:“萧史教弄玉吹箫,为《来凤》之曲。”
明·萧良有《龙文鞭影》第三卷:“贵妃捧砚,弄玉吹箫。”
弄玉吹箫作宾语、定语;指弄玉学习吹箫。
查看更多
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
玉读音:yù玉yù(1)本义:(名)温润而有光泽的美石。(2)(形)比喻洁白或美丽:~颜|亭亭~立。(3)敬辞;指对方身体或行动:~音|~照。(4)(Yù)姓。
吹读音:chuī吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
箫读音:xiāo箫(名)管乐器;用竹管做成。