běi bù
北部běi chén
北辰běi jīng
北京běi guó
北国běi fāng
北方běi shàng
北上běi dǒu
北斗běi jí
北极běi hǎi
北海běi miàn
北面běi fēng
北风běi píng
北平běi fēi
北非běi wèi
北魏běi sòng
北宋běi cháo
北朝běi ōu
北欧běi fá
北伐běi jiāng
北疆běi yuè
北岳běi jiāo
北郊běi biān
北边běi wěi
北纬běi bù wān
北部湾běi bàn qiú
北半球běi dài hé
北戴河běi jīng rén
北京人běi jīng huà
北京话běi dǒu xīng
北斗星běi jí xīng
北极星běi jí xióng
北极熊běi jí quān
北极圈běi hǎi dào
北海道běi dà huāng
北大荒běi fāng rén
北方人běi fāng huà
北方话běi bīng yáng
北冰洋běi fá jūn
北伐军běi měi zhōu
北美洲běi ài ěr lán
北爱尔兰běi zhé nán yuán
北辙南辕běi jīng yuán rén
北京猿人běi jīng shí jiān
北京时间běi chén xīng gǒng
北辰星拱běi dǒu zhī zūn
北斗之尊běi mén zhī guǎn
北门之管běi mén zhī jì
北门之寄běi mén guǎn yuè
北门管钥běi mén suǒ yuè
北门锁钥běi mén nán yá
北门南牙běi bǐ zhī shēng
北鄙之声běi fēng zhī liàn
北风之恋běi yuán shì chǔ
北辕适楚bēi chuāng gāo wò
北窗高卧běi jīng dà xué
北京大学běi bǐ zhī yīn
北鄙之音běi miàn chēng chén
北面称臣běi gōng yīng ér
北宫婴儿běi guō xiān shēng
北郭先生běi yuán shì yuè
北辕适粤běi yáng jūn fá
北洋军阀běi dào zhǔ rén
北道主人běi sǒu shī mǎ
北叟失马běi fá zhàn zhēng
北伐战争shí bù shí
时不时bǐ lì shí
比利时biāo zhǔn shí
标准时dào jì shí
倒计时xià lìng shí
夏令时hè hè shí míng
赫赫时名hè hè shí míng
赫赫时名qiān yán shí rì
迁延时日běi jīng shí jiān
北京时间miào jué shí rén
妙绝时人cuò guò shí jī
错过时机qiè zhòng shí bìng
切中时病qiè hé shí yí
切合时宜qiè zhòng shí bì
切中时弊xiáng fēng shí yǔ
祥风时雨tóng qì shí dài
铜器时代tiě qì shí dài
铁器时代hè hè shí míng
赫赫时名huáng jīn shí dài
黄金时代yùn guāi shí jiǎn
运乖时蹇yùn jiǎn shí guāi
运蹇时乖yùn jiǎn shí dī
运蹇时低bù hé shí yí
不合时宜bù shí shí wù
不识时务bù dá shí wù
不达时务fēng yǔ shí ruò
风雨时若yǔ yáng shí ruò
雨旸时若yùn wàng shí shèng
运旺时盛yùn zhuō shí guāi
运拙时乖mìng jiǎn shí guāi
命蹇时乖luò huā shí jiē
落花时节cuō tuó shí rì
蹉跎时日huáng jīn shí jiān
黄金时间zūn yǎng shí huì
遵养时晦bù shī shí jī
不失时机bú rù shí yí
不入时宜yùn kāi shí tài
运开时泰bù tōng shí yí
不通时宜nián fēng shí rěn
年丰时稔zāo féng shí huì
遭逢时会zāo jì shí huì
遭际时会shén me shí hòu
什么时候yùn zhuō shí jiān
运拙时艰yùn zhuǎn shí lái
运转时来hāo mù shí jiān
蒿目时艰rì xǔ shí jiān
日许时间shì yì shí yí
世异时移niǔ yuē shí bào
纽约时报yùn yí shí yì
运移时易bù shì shí yí
不适时宜tiān xíng shí qì
天行时气xùn zhì shí mǐn
逊志时敏北京时间Běijīng shíjiān
(1)hAo86.东经 120°线的时刻,中国的标准时
英Beijing time⒈ 我国的标准时,以东经120°子午线为标准的时刻,即北京所在时区的标准时刻。
以格林威治东经一百二十度经线的时刻为时间。参见「中原标准时间」条。
北读音:běi
[ běi ]
1. 方向,早晨面对太阳,左手的一边,与“南”相对:北方。北辰(古书指北极星)。北上(古代以北为上,后指去本地以北的某地,与“南下”相对)。北极星(出现在天空北部的一颗亮星,人常靠它辨别方向)。北国(指中国北部)。
2. 打了败仗往回逃:败北。
京读音:jīng京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
时读音:shí1.时间(对空间而言):~空观念。
2.时代;时候:古~。唐~。战~。
3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。
4.指规定的时间:按~上班。过~作废。
5.季节:四~如春。
6.现在的;当时的:~事。~兴。
7.时俗;时尚:入~。
8.副词。时常:~~。~有错误。
9.有时候:~阴~晴。
10.时机:不误农~。
间读音:jiān,jiàn[ jiān ]1. 两段时间或两种事物相接的地方:中间。间距。间奏。天地之间。
2. 在一定空间或时间内:田间。人间。
3. 房子内隔成的部分:里间。衣帽间。间量。
4. 量词,房屋的最小单位:一间房。