zhuō nòng
捉弄zhuō jiān
捉奸zhuō ná
捉拿zhuō dāo
捉刀zhuō mō
捉摸zhuō dāo rén
捉刀人zhuō mí cáng
捉迷藏zhuō zéi zhuō zāng
捉贼捉脏zhuō zéi zhuō zāng
捉贼捉赃zhuō jiān zhuō shuāng
捉奸捉双zhuō jīn jiàn zhǒu
捉襟见肘zhuō bān zuò shì
捉班做势zhuō shǔ ná māo
捉鼠拿猫zhuō dāo dài bǐ
捉刀代笔zhuō zéi jiàn zāng
捉贼见赃zhuō fēng bǔ yǐng
捉风捕影zhuō yǐng bǔ fēng
捉影捕风zhuō fēng bǔ yuè
捉风捕月zhuō jī mà gǒu
捉鸡骂狗zhuō jīn lù zhǒu
捉襟露肘zhuō jīn zhǒu jiàn
捉襟肘见zhuō jīn lù zhǒu
捉衿露肘zhuō jīn zhǒu jiàn
捉衿肘见zhuō jīn jiàn zhǒu
捉衿见肘zhuō hǔ qín jiāo
捉虎擒蛟zhuō mō bù dìng
捉摸不定zhuō guǐ mài qián
捉鬼卖钱zhuō jiàng xié rén
捉将挟人zhuō jiān
捉奸chú jiān
锄奸nèi jiān
内奸yòu jiān
诱奸jī jiān
鸡奸qiáng jiān
强奸lún jiān
轮奸zhuō jiān zhuō shuāng
捉奸捉双ná jiān ná shuāng
拿奸拿双chú jiān gé bì
除奸革弊chuāi jiān bǎ huá
揣奸把猾shēn jiān jù huá
深奸巨猾shén jiān jù huá
神奸巨猾lǎo jiān jù huá
老奸巨猾jìn jiān chú huá
禁奸除猾jù jiān dà huá
巨奸大猾zuò jiān fàn kē
作奸犯科yuán jiān jù è
元奸巨恶gé jiān chǎn bào
革奸铲暴tī jiān fā fú
擿奸发伏xíng jiān mài qiào
行奸卖俏qiáng jiān mín yì
强奸民意qióng jiān jí è
穷奸极恶wén jiān jì è
文奸济恶qín jiān tǎo bào
擒奸讨暴lǎo jiān jù huá
老奸巨滑shén jiān jù dù
神奸巨蠹shēn jiān jù huá
深奸巨滑dà jiān sì zhōng
大奸似忠sì jiān zhí dǎng
肆奸植党huì jiān dǎo yín
诲奸导淫zhà jiān bù jí
诈奸不及zuò jiān fàn zuì
作奸犯罪tōu jiān qǔ qiǎo
偷奸取巧fā jiān tī fú
发奸擿伏qín jiān tī fú
擒奸擿伏pò jiān fā fú
破奸发伏fā jiān lù fù
发奸露覆fā jiān zhāi fù
发奸摘覆fā jiān zhāi yǐn
发奸摘隐yíng jiān mài qiào
赢奸卖俏yíng jiān mài qiào
迎奸卖俏yíng jiān mǎi qiào
嬴奸买俏yī jiàn shuāng diāo
一箭双雕wén wǔ shuāng quán
文武双全yī diāo shuāng tù
一雕双兔bǐ yì shuāng fēi
比翼双飞cái mào shuāng quán
才貌双全cái mào shuāng jué
才貌双绝yī yǔ shuāng guān
一语双关zhōng xiào shuāng quán
忠孝双全zhì yǒng shuāng quán
智勇双全dé yì shuāng xīn
德艺双馨guàn dòu shuāng lóng
贯斗双龙sè yì shuāng jué
色艺双绝yī shǐ shuāng chuān
一矢双穿diāo yù shuāng lián
雕玉双联fú huì shuāng xiū
福慧双修dòu jiǔ shuāng gān
斗酒双柑fú shòu shuāng quán
福寿双全fú wú shuāng zhì
福无双至fú lù shuāng quán
福禄双全míng lì shuāng shōu
名利双收jìn tuì shuāng nán
进退双难hé hé shuāng quán
和合双全奸:通奸。捉拿奸情必须同时抓住奸夫淫妇
明·凌濛初《初刻拍案惊奇》第17卷:“况且‘捉奸捉双’,我和你又无实迹凭据,随他说长道短。”
清·褚人获《隋唐演义》第64回:“捉奸捉双,捉贼捉赃,这样事体必要亲身看见,无所推敲,方可定案。”
捉贼见赃
信口雌黄
捉奸捉双作宾语、定语;指做事必须要有证据。
查看更多
捉读音:zhuō
捉zhuō(1)(动)本义:握;抓:握;抓(2)(动)使人或动物落入自己的手中:~奸|~贼|~老鼠。
奸读音:jiān奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。