更多 首页 二字词语 三字词语 四字词语 词语大全 词语造句 子的组词 人的组词 大的组词 心的组词 水的组词

蒙古族


蒙古族的意思/近义词/反义词
蒙的组词

méng méng

蒙蒙

měng gǔ

蒙古

méng shòu

蒙受

méng mèi

蒙昧

méng bì

蒙蔽

mēng piàn

蒙骗

méng hùn

蒙混

méng nàn

蒙难

mēng mēng liàng

蒙蒙亮

měng gǔ bāo

蒙古包

měng gǔ zú

蒙古族

měng gǔ rén zhǒng

蒙古人种

méng hùn guò guān

蒙混过关

mēng tè lì ěr

蒙特利尔

méng mèi wú zhī

蒙昧无知

mēng luó wéi yà

蒙罗维亚

méng miàn sàng xīn

蒙面丧心

méng yǐ yǎng zhèng

蒙以养正

mēng tóu zhuàn xiàng

蒙头转向

méng zài gǔ lǐ

蒙在鼓里

méng mèi jí jù

蒙袂辑屦
古的组词

gèn gǔ

亘古

měng gǔ

蒙古

qiān gǔ

千古

huái gǔ

怀古

wàn gǔ

万古

tài gǔ

太古

yuǎn gǔ

远古

shàng gǔ

上古

zuò gǔ

作古

fù gǔ

复古

fǎng gǔ

仿古

zhōng gǔ

终古

zhōng gǔ

中古

zì gǔ

自古

kǎo gǔ

考古

kǎo gǔ xué

考古学

lǎo gǔ dǒng

老古董

měng gǔ bāo

蒙古包

měng gǔ zú

蒙古族

gèn gǔ gèn jīn

亘古亘今

bù gǔ bù jīn

不古不今

wǎng gǔ lái jīn

往古来今

shí gǔ rú gěng

食古如鲠

shì gǔ fēi jīn

是古非今

hòu gǔ bó jīn

厚古薄今

gèn gǔ wèi yǒu

亘古未有

gèn gǔ qí wén

亘古奇闻

gèn gǔ bù miè

亘古不灭

gǔ gǔ guài guài

古古怪怪

wàn gǔ liú fāng

万古流芳

gèn gǔ xīn wén

亘古新闻

měng gǔ rén zhǒng

蒙古人种

jiè gǔ yù jīn

借古喻今

shí gǔ bù huà

食古不化

kuàng gǔ wèi yǒu

旷古未有

zūn gǔ bēi jīn

尊古卑今

yǎn gǔ quàn jīn

演古劝今

yuán gǔ zhèng jīn

援古证今

mù gǔ bó jīn

慕古薄今

tōng gǔ dá biàn

通古达变

biàn gǔ luàn cháng

变古乱常

biàn gǔ yì cháng

变古易常

biàn gǔ yì sú

变古易俗

kuàng gǔ wú liǎng

旷古无两

bó gǔ tōng jīn

博古通今

tōng gǔ bó jīn

通古博今

bó gǔ zhī jīn

博古知今

pī gǔ tōng jīn

披古通今

gé gǔ tōng jīn

格古通今

tòu gǔ tōng jīn

透古通今

gèn gǔ tōng jīn

亘古通今

qiān gǔ bù xiǔ

千古不朽

qiān gǔ dú bù

千古独步

qiān gǔ zhuó shí

千古卓识

chén gǔ cì jīn

陈古刺今

diào gǔ shāng jīn

吊古伤今

jī gǔ kuí jīn

稽古揆今

nì gǔ fēi jīn

泥古非今

wàn gǔ zhǎng qīng

万古长青

wàn gǔ liú fāng

万古留芳

wàn gǔ qiān qiū

万古千秋

wàn gǔ cháng chūn

万古长春

qiān gǔ jué diào

千古绝调

kuàng gǔ jué lún

旷古绝伦

kōng gǔ jué jīn

空古绝今

qiān gǔ jué chàng

千古绝唱

qián gǔ wèi yǒu

前古未有

yuè gǔ chāo jīn

越古超今

mài gǔ chāo jīn

迈古超今

chāo gǔ guàn jīn

超古冠今

yuán gǔ cì jīn

援古刺今

shuō gǔ dào jīn

说古道今

jì gǔ kāi jīn

继古开今

yǐ gǔ yù jīn

以古喻今

jiè gǔ fěng jīn

借古讽今

wàn gǔ cháng cún

万古长存

diào gǔ xún yōu

吊古寻幽

zhuó gǔ zhēn jīn

酌古斟今

qiān gǔ yī lǜ

千古一律

qiān gǔ yī zhé

千古一辙

qiān gǔ yī shí

千古一时

qiān gǔ zuì rén

千古罪人

yǐ gǔ fāng jīn

以古方今

huái gǔ shāng jīn

怀古伤今

tán gǔ lùn jīn

谈古论今

lóng gǔ jiàn jīn

隆古贱今

yǐn gǔ yù jīn

引古喻今

nì gǔ shǒu jiù

泥古守旧

jī gǔ zhèn jīn

稽古振今

jiǎng gǔ lùn jīn

讲古论今

qiān gǔ qí wén

千古奇闻

sòng gǔ fēi jīn

颂古非今

yǐ gǔ fēi jīn

以古非今

qiān gǔ qí yuān

千古奇冤

guì gǔ jiàn jīn

贵古贱今

yǐn gǔ zhèng jīn

引古证今

jí gǔ gé běn

汲古阁本

kuàng gǔ qí wén

旷古奇闻

wàn gǔ bù biàn

万古不变

kuàng gǔ wèi wén

旷古未闻

qián gǔ wèi wén

前古未闻

zhuó gǔ cān jīn

酌古参今

shuō gǔ tán jīn

说古谈今

jīn gǔ qí guān

今古奇观

zhèn gǔ shuò jīn

震古烁今

kuàng gǔ yī rén

旷古一人

yǐ gǔ wéi jìng

以古为镜

zuò gǔ zhèng jīng

作古正经

qiān gǔ xīng wáng

千古兴亡

tán gǔ shuō jīn

谈古说今

yǐ gǔ zhì jīn

以古制今

nì gǔ jū fāng

泥古拘方

qiān gǔ bù mó

千古不磨

rú gǔ hán jīn

茹古涵今

róng gǔ zhù jīn

熔古铸今

róng gǔ nüè jīn

荣古虐今

róng gǔ lòu jīn

荣古陋今

nì gǔ bù huà

泥古不化

zhuó gǔ yán jīn

酌古沿今

zhǐ gǔ zhāi jīn

指古摘今

jí gǔ qióng jīn

极古穷今

yǐ gǔ wéi jiàn

以古为鉴

zhèn gǔ shuò jīn

震古铄今

shuò gǔ qiē jīn

铄古切今

zhuó gǔ yù jīn

酌古御今

zhuó gǔ zhǔn jīn

酌古准今
族的组词

bù yī zú

布依族

nà xī zú

纳西族

měng gǔ zú

蒙古族

hā ní zú

哈尼族

gāo shān zú

高山族

gōng xīn zú

工薪族

cháo xiǎn zú

朝鲜族

tǔ jiā zú

土家族

zhuī xīng zú

追星族

shàng bān zú

上班族

jǐng pō zú

景颇族

fēi wǒ zú lèi

非我族类

zhī fēn zú jiě

支分族解

zhé ér zú zhī

折而族之

péng zuò zú zhū

朋坐族诛
蒙古族的意思
蒙古族的意思

词语解释:

我国少数民族之一。

引证解释:

⒈ 我国少数民族之一。480万馀人。分布在内蒙古和辽宁、吉林、新疆、黑龙江、青海、河北、河南、甘肃等省区。正史始见于《旧唐书·北狄传》,称“蒙兀室韦”。13世纪初, 成吉思汗统一蒙古各部。其后, 忽必烈建立元朝(公元1271-1368年)。1947年建立了内蒙古自治区。建国后,又相继建立了自治州、联合自治州、自治县。

国语词典:

我国少数民族之一。主要分布在内蒙古自治区、新疆维吾尔自治区、辽宁、黑龙江、吉林、青海、甘肃等省,少数散居在河北、河南、宁夏等省。人口约四百零八万。操蒙古语,属阿尔泰语系蒙古语族。原有蒙文。大都兼通汉语,使用汉文。过去以游牧为主要生活方式,现主要从事畜牧业,部分居民则半牧半农或从事农业。传统住屋为蒙古包。

词语翻译

英语Mongol ethnic group of north China and Inner Mongolia德语Mongolen (S)​法语Mongols

网络解释:

蒙古族

蒙古族(蒙古语:ᠮᠣᠩᠭᠣᠯᠦᠨᠳᠦᠰᠦᠲᠡᠨ,西里尔字母:Монгол үндэстэн),是主要分布于东亚地区的一个传统游牧民族,是中国的少数民族之一,同时也是蒙古国的主体民族。此外,蒙古族在俄罗斯等亚欧国家也有分布,鄂温克族和土族也有时被认为是蒙古族的分支。蒙古族始源于古代望建河(今额尔古纳河)东岸一带。13世纪初,以成吉思汗为首的蒙古部统一了蒙古地区诸部,逐渐形成了一个新的民族共同体。蒙古族人民世居草原,以畜牧为生计。过着“逐水草而居”的游牧生活,尽管这种生存方式在现代社会被弱化,但仍然被视作蒙古族的标志。蒙古族在科学文化事业上比较发达,而且音乐、舞蹈也在艺术上居于相对显赫的地位。《蒙古秘史》、《蒙古黄金史》、《蒙古源流》被称为蒙古族的三大历史巨著,其中《蒙古秘史》被联合国教科文组织确定为世界著名文化遗产。英雄史诗《江格尔》是中国的三大史诗之一。

蒙古族的字义

读音:mēng,méng,měng[ měng ]

1. 〔蒙〕a.中国少数民族之一。B.蒙古国的主要民族。

读音:gǔ

古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。

读音:zú

族zú(1)(名)本义:家族:家族(2)(名)古代的一种酷刑;杀死犯罪者的整个家族;甚至他母亲、妻子等的家族:~刑。(3)(名)种族;民族:汉~。(4)(名)事物有某种共同属性的一大类:水~|语~。

上一词语:荷包蛋
下一词语:内蒙古

词语组词网         Sitemap    Baidunews